Một cuộc tập hợp tại Stavropol (Nga), ủng hộ ông Putin 30/03/2014 - REUTERS /Eduard Korniyenko
Thời sự: Thứ tư, 02/04/2014
Trong ít ngày gần đây, căng thẳng liên quan đến cuộc khủng hoảng Ukraina có phần dịu xuống với việc Nga tuyên bố rút một phần lực lượng ra khỏi vùng biên giới với Ukraina, tuy nhiên Hoa Kỳ cũng như NATO đón nhận thận trọng thông tin này. Kể từ đầu cuộc khủng hoảng Ukraina đến nay, chính sách của Matxcơva gây rất nhiều ngờ vực. Tờ Le Monde có bài « Cỗ máy tuyên truyền của Putin ».
Việc sáp nhập bán đảo Crimée vào nước Nga được 90% người Nga ủng hộ, theo Trung tâm nghiên cứu dư luận VTsIOM. Uy tín của Tổng thống Putin cũng tăng mạnh : hơn 80% dư luận ủng hộ so với 60% hồi tháng 1/2014. Vì sao dư luận Nga đứng hẳn về phía Tổng thống Putin trong một hành động, bị cộng đồng quốc tế lên án là « xâm lược » ? Chiến lược tuyên truyền của điện Kremlin đóng vai trò quyết định trong chuyện này, như quan sát của Le Monde.
Toàn bộ các kênh truyền thông công cộng tại Nga được nhất loạt huy động để « áp đặt một quan điểm duy nhất hợp thức hóa việc sát nhập bán đảo Crimée và mô tả Ukraina như là một đất nước mất phương hướng ». Những phóng sự về Ukraina trên truyền thông Nga không hề thực hiện đúng chức năng là mang lại các thông tin : các hình ảnh thời sự bị cắt xén được trộn lẫn với các tài liệu lưu trữ và phim truyện, cùng với các lời bình mang nặng cảm xúc.
Hình ảnh về Ukraina trong công chúng Nga có thể được tóm lại qua lời nhận xét của một nghị sĩ đảng Nước Nga thống nhất (tức đảng của ông Putin) : « Ukraina là đất nước của những kẻ giết người, vô cùng độc ác, vũ khí có khắp nơi ». Nhìn từ Matxcơva, Ukraina là mảnh đất mà, một bên là người Nga và bên kia là « quân phát xít ».
Để gây dựng một hình ảnh như vậy trong công luận Nga về Ukraina, hàng tuần phủ Tổng thống Nga đều ban hành một chỉ thị (một « temniki » theo tiếng Nga) đến tất cả các cơ quan truyền thông, nói rõ rằng các nhà báo, khi thông tin về Ukraina, cần phải nhấn mạnh những khía cạnh như : « luật pháp vắng mặt, hỗn loạn, phe phát xít nắm giữ các vị trí chủ chốt trong chính quyền, bộ máy cảnh sát tê liệt, tội phạm bùng phát, kinh tế bên bờ vực thẳm… ». Ngược lại, Crimée dưới quyền quản lý của Nga được quảng bá là một vùng đất yên ổn.
Phóng viên của Le Monde ghi nhận, bất cứ một biểu hiện nào trái với quan điểm chính thống ngay lập tức đều bị tấn công hay triệt hạ. Dojd, một kênh truyền hình không chính thống, chỉ vì một câu nói bị coi là sai lạc về cuộc vây hãm Leningrad năm 1943 (trong Thế chiến Hai) lập tức bị mất hợp đồng truyền hình cáp… Hiện tại một dự luật cho phép trừng phạt các phóng viên đưa ra những hình ảnh « tiêu cực » về quân đội và chính quyền, đang được chuẩn bị.
Theo ông Lev Goudkov, giám đốc trung tâm nghiên cứu dư luận Levada, « cỗ máy tuyên truyền của chính quyền Nga được huy động ở quy mô chưa từng thấy. (…) Người ta chuẩn bị dọn đường dư luận cho khả năng quân đội Nga can thiệp vào Ukraina ». Cỗ máy tuyên truyền này có mục tiêu làm sao để có được đông đảo nhất người Nga đồng thuận với nhau xung quanh « một quan niệm bài ngoại triệt để và mang tính gây hấn », đối lập giữa thế giới của người Nga với thế giới bên ngoài.
Theo giáo sư chính trị học Vladimir Pastoukhov, trường St Antony College Oxford, được đăng tải trên tờ báo Nga Novaia Gazeta (25/03), theo đường hướng độc lập, « Vladimir Putin (…) đã làm thức dậy trong tâm hồn người Nga bản năng súc sinh thấp hèn, vốn ngủ yên trước đó ». Tên của loài quái vật này là « tư tưởng cứu thế Nga », một tư tưởng có các cội rễ từ rất xa xưa, từ thời đế quốc Đông La Mã, từ chủ thuyết đại Slave thời cận đại và gần đây nhất là từ Quốc tế Cộng sản (tức Quốc tế III) ». Nhà chính trị học ghi nhận, cho đến nay tư tưởng cứu thế này vẫn là động lực lớn của « Lịch sử nước Nga ».
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét