Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2009

Lúa Đã Trổ Đòng Đòng


Ta ngựa hoang ngày xưa giờ chùng vó,
Một tủi hờn bên tàu cỏ khô khan,
Chí ngất cao trong lớp áo da vàng,
Giờ tủi hận giam mình nơi mạt lộ !

Nhớ nắng mới ngày xưa trên ngàn cỏ..
Ta tung tăng sải vó cát bụi mờ.
Dòng sông xanh ta giải khát nên thơ,
Đời lãng tử ta quen mùi bùn đất !

Gío cao nguyên dãy trường sơn cao ngất,
Tình quê hương ươm mát lá rừng gìa,
Chiều bản thượng tiếng cồng vẳng xa xa,
Buồn nhè nhẹ theo sương về thung lũng...

Nhìn trời cao ta mơ nguồn ơn sũng,
Đêm no tròn ta hát khúc hoan ca,
Bên suối vắng ta ngắm ánh chiều tà,
Ta ngây ngất thả hồn theo trăng gío...

Xuống bình nguyên cỏ non vờn bước vó,
Ta say sưa trong hương lúa dậy thì !
Đời vương lên trên những bước ta đi,
Tình đồng thắm phù sa căng sữa mát...

Làng im lặng bên ruộng đồng bát ngát,
Nắng khoan dung như hoa lá vào mùa.
Gío chiều về ngàn sóng mạ chen đua !
Ta ngây ngất trong niềm vui thôn dã...

Giờ đến đây ta lạc loài đất lạ !
Bao luyến lưu ta chất chứa trong lòng !
Nhìn ruộng xanh mạ đã trổ đòng đòng,
Gọi thương nhớ những ngày xưa chốn cũ... !!!


Ngọc-Đức
(Nhóm S.H.T.N., Dallas)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét